Hoa phượng nở đỏ rực bầu trời
Trên vòm cây ve kêu ồn ã
Chẳng thành bài... - và mùa hạ
Giấu gì nữa... - sao mang những chia ly...
Năm học này thật đặc biêt và ý nghĩa phải không các con? Có những ngày cô trò cùng nhau học trực tuyến, bạn bè mừng rõ gặp nhau sau nhiều ngày nghỉ dịch và buổi lễ tri ân thầy cô trong buổi lễ chia tay cuối cấp của học sinh lớp 5 cũng đến muộn hơn trong tiết trời tháng 6 oi ả.
Nhớ buổi đầu đến trường, các con là những cô bé cậu bé rụt rè sau lưng mẹ cha nhưng giờ bạn nào cũng mạnh dạn, tự tin và có thể tự lập bước sang môi trường mới. Thật tự hào khi thấy các con trưởng thành hơn từng ngày!
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại… Thời gian ơi, có thể ngừng trôi để thầy cô được ngắm nhìn các con lâu hơn nữa, để có thể bên các con nhiều hơn thế! Sẽ không còn tiếng cười đùa của mấy bạn nam nào đó bị mấy “cô nương” rượt chạy khắp sân. Sẽ không còn những khuôn mặt nhăn nhó, mồ hôi nhễ nhại, tụm năm tụm bảy, nép mình dưới những bóng cây khiêm tốn trong giờ chào cờ. Sẽ không còn cảnh cô học trò nhỏ vừa chạy vừa la: Cô ơi, cô ơi...! Tất cả sẽ chỉ là kỉ niệm.
Hôm nay, trong buổi lễ chia tay học sinh cuối cấp, trông đứa nào cũng chững chạc hẳn ra. Vẫn những gương mặt ấy, giọng hát ấy nhưng sao hôm nay nghe hay lạ kì, cảm xúc lạ kì. Dường như đứa nào cũng cố hết mình trong lần cuối cùng được đứng trên sân trường này.
“Con cảm ơn cô đã luôn sát cánh cùng chúng con. Lần nào lớp có chuyện buồn cô cũng là người khóc trước tụi con. Cho chúng con gửi lời xin lỗi đến cô, cô ơi hãy tha lỗi cho tụi con…” “Mái trường Vũ Xuân Thiều là điểm đến mơ ước của biết bao thế hệ học trò. Chúng em thấy rằng mình là người rất may mắn khi được ngồi dưới mái trường này, nhận được sự chăm sóc, dạy bảo từ những người cha, người mẹ thứ hai của mình..” “Chúng con yêu những bài giảng của thầy, của cô, trước hết là bởi chúng con biết quý trọng cái tâm trong sáng của các thầy, các cô.” Những lời nói tận đáy lòng của tụi nhỏ làm ai ai cũng không nén được xúc động. Hình như mắt học trò cay cay, mắt thầy cũng đỏ, mắt cô đẫm lệ.
Dư âm buổi chia tay cuối năm vẫn còn đấy. Giọng hát ấy, tiếng khóc ấy, tiếng cười ấy như vẫn còn văng vẳng quanh đây. Thời gian rồi sẽ trôi nhanh, một lứa học trò khác lại đến rồi lại đi, chỉ còn lại đây mỗi sân trường này. Hy vọng tụi nhóc sẽ chăm ngoan, học giỏi, vững bước trên con đường phía trước. Thầy cô luôn ở đây dõi theo từng bước chân con đi!